
1.
Mấy ngày qua, cái tin Tiến Sĩ Hán Nôm Hoàng Phương Mai tự sát (nếu quả thực là bà tự sát) làm nhiều người buồn, rất buồn.
Buồn là vì ở tuổi 49, bà ấy còn có thể cống hiến nhiều cho cuộc đời, không bằng cách này thì bằng cách khác. Cớ sao lại tự tìm đến cái chết. Có người cho rằng bà có thể cực đoan, có thể cố chấp nhưng không thể nông nổi, không thể hồ đồ. Nhưng cũng có người cho rằng khi tự tìm đến cái chết, bà đã tỏ ra vừa cực đoan, cố chấp, vừa nông nổi, hồ đồ. Làm như thế, bà đã quên lời dạy của cha ông: “Chuyện đâu còn có đó.”
Đúng vậy, chuyện đâu còn có đó. Đời đâu có gì suôn sẻ. Nếu gặp điều gì không vừa ý thì cứ từ từ mà giải quyết. Giải quyết mãi không được thì ta buông ta làm chuyện khác. Đời thiếu gì chuyện để làm. Không làm vì mình thì vì gia đình, xã hội.
Vả chăng, đời không hoàn hảo. Đời luôn có người này, người kia. Và ở tuổi 49, nhẽ ra bà Hoàng Phương Mai đã đủ dày dạn để có thể chịu đựng những điều không vừa ý, không vừa lòng. Tuổi 49 không phải là tuổi 19. Vậy mà…
Người ta có thể trách cái Viện Hán Nôm là thế này, là thế kia vì đã khiến bà phải tự kết liễu đời mình. Người ta cũng có thể trách chồng bà đã gần như không giúp được gì cho vợ, kể cả làm chỗ dựa tinh thần. Nhưng trên hết, người ta có quyền trách bà đã ngần ấy tuổi đầu mà lại quá kém sức chịu đựng. Nhiều người gặp nghịch cảnh, phải chịu đựng gấp bội lần bà mà vẫn đứng vững đấy thôi. Bà còn được học tới tiến sĩ, trong khi nhiều người không được học tới lớp 3 nữa kia. So với nhiều người, với rất nhiều người, bà còn may mắn hơn rất nhiều, rất rất nhiều. Hóa ra con người ta hơn nhau không phải ở cái tri thức, bằng cấp, mà ở sức chịu đựng.
Trên thế giới này, chẳng nơi nào có thể làm người ta hài lòng hoàn toàn, dù Tây hay Tàu. Không bực cái này thì cũng bực cái khác. Đời mà. Và cũng phải biết rằng trong khi mình khó chịu với người khác thì người khác biết đâu cũng đang không hài lòng với mình. Chỉ là người ta không nói ra đấy thôi. Vả lại, nơi nào mình không thích thì mình đi. Nếu cái Viện Hàn Lâm Khoa Học Xã Hội không buồn cứu xét các đơn kiện của bà về Viện Hán Nôm nơi bà công tác, thì bà cứ việc chia tay mấy cái viện đó. Chê kẻ khác là bọn tiểu nhân thì mình đừng làm việc với bọn tiểu nhân nữa là xong. Đơn giản thôi mà. Cớ gì lại chọn chia tay cuộc đời khiến gia đình, bè bạn phải buồn và làm hể hả bọn tiểu nhân. Hay lúc tự sát, bà đang trong tình trạng mất trí, quẫn trí?
Tóm lại, mọi người ai cũng buồn khi hay tin bà Hoàng Phương Mai tự sát. Người ta chỉ vui nếu hay tin Vingroup sụp đổ và ông Phạm Nhật Vượng tự sát!
2.
Hôm 22 Tháng Tám, một vụ tai nạn giao thông “nghiêm trọng” đã xảy ra trên địa bàn tỉnh Gia Lai, giết chết… 18 con bò.
Được biết người dân đang lùa bò về chuồng theo đường liên xã thì bất ngờ một xe tải chở theo máy múc lao từ trên dốc xuống tông trúng đàn bò rồi bay sang vệ đường. Nhận đinh ban đầu là xe tải đang lưu thông thì bị mất phanh.
Với sự có mặt của Công An, chủ xe đã thỏa thuận đền tiền cho người dân, thảy hơn 300 triệu đồng. 18 con bò chết oan hẳn sẽ được bán thanh lý cho các lò mổ. Vậy là phen này người dân địa phương sẽ được ăn thịt bò mệt nghỉ với giá bèo!
3.
Năm Xích lô bảo Tư Ba gác:
-Các báo đồng loạt đăng: Vàng tăng dựng đứng, lên mức 127 triệu đồng một lượng.
-Đúng vậy. Theo các báo, đó cũng là giá cao nhất từ trước tới nay. Giá mua vào vàng miếng SJC cũng tăng lên 125 triệu đồng một lượng.
-Cứ cái đà này còn tăng dài dài. Tớ lo quá.
-Tớ cũng lo. Ủa, hồi nào tới giờ tụi mình è cổ đạp xe chỉ đủ tiền mua gạo là may, chứ đâu có dư tiền mua vàng mà lo vàng lên.
-Ừ nhỉ. Vậy là tụi mình chẳng hơi đâu mà lo vàng lên. Chỉ lo gạo lên!
The post BÊN LY TRÀ ĐÁ: Vàng, gạo, và bò appeared first on Saigon Nhỏ.