
Alfred Hitchcock, thường được ca ngợi là “Bậc Thầy của sự hồi hộp,” định hình lại bối cảnh điện ảnh.
Alfred Hitchcock sinh ngày 13 Tháng Tám năm 1899 tại Leytonstone, Essex, Vương Quốc Anh. Ông mất ngày 29 Tháng Tư năm 1980 tại Los Angeles, California, Hoa Kỳ.
Những bộ phim của ông, sự pha trộn ly kỳ giữa phức tạp về mặt tâm lý và kỹ thuật quay phim tiên phong, tiếp tục tạo được tiếng vang với khán giả trên toàn cầu. Hitchcock tỉ mỉ lên kế hoạch cho từng cảnh quay, coi công việc làm phim như một nghề thủ công kỹ thuật.

Bên cạnh thiên tài đạo diễn, Hitchcock còn là một người tự quảng bá khôn ngoan, trở thành một nhân vật công chúng dễ nhận biết thông qua các vai khách mời, chương trình truyền hình và đoạn giới thiệu phim. Sự sùng bái này biến “Hitchcock” thành một thương hiệu của làng điện ảnh.
Tuy nhiên, một khía cạnh đen tối hơn trong nhân vật của ông, đặc biệt việc ông bị cáo buộc ngược đãi các nữ diễn viên như Tippi Hedren, lại đáng lo ngại.
Các bộ phim của ông thường có sự góp mặt của “những cô gái tóc vàng của Hitchcock” phải chịu đau khổ, ám chỉ đến một thế giới nội tâm phức tạp và rắc rối.
Bất chấp những tranh cãi này, tác phẩm có tầm nhìn xa của Hitchcock vẫn không thể bỏ qua đối với bất kỳ ai quan tâm đến lịch sử điện ảnh.
Di sản về phim của Alfred Hitchcock vẫn tồn tại cho đến ngày nay, với những bộ phim như “Rear Window” (1954), “The Birds” (1963), “Vertigo” (1956) và “Psycho” (1960) thể hiện sự thành thạo của ông.
“Rear Window” vẫn hấp dẫn ngay cả sau 70 năm. Phóng viên ảnh Jeff Jeffries (do James Stewart đóng), bị giam trong căn hộ của mình vì gãy chân, tự giải trí bằng cách quan sát những người hàng xóm. Anh sớm nghi ngờ một người hàng xóm u ám (do Raymond Burr thủ vai), có nguy cơ giết vợ mình. Với sự hỗ trợ của cô bạn gái sành điệu Lisa (Grace Kelly), Jeff trở thành một thám tử tại nhà. Bên cạnh sự bí ẩn thú vị và hấp dẫn, tác phẩm còn khám phá một cách tinh tế các chủ đề đặc trưng của Hitchcock về chủ nghĩa voyeurism (Việc trở nên bị kích thích về mặt tình dục khi nhìn thấy một người đang cởi đồ, khỏa thân hoặc tham gia vào hoạt động tình dục).
“The Birds” là một bộ phim giả tưởng về ngày tận thế bí ẩn và đáng sợ lấy bối cảnh ở Bodega Bay, California, nơi những con chim, bằng cách nào đó, khởi động một cuộc tấn công ngày càng tăng vào thị trấn. Tác phẩm không đưa ra lời giải thích rõ ràng nào về sự hung dữ của những con chim, khiến cái kết không được trọn vẹn và gây tò mò. Mặc dù được thực hiện trước thời kỳ CGI, các hiệu ứng đặc biệt vẫn trông như thật do Hitchcock hiểu sâu sắc về các kỹ thuật làm phim. Sức mạnh bền bỉ của tác phẩm nằm ở khả năng khai thác nỗi sợ nguyên thủy, khiến nó trở nên vô cùng kinh hãi.
“Vertigo,” một kiệt tác của Hitchcock, kể về một bi kịch lãng mạn về nỗi ám ảnh tình dục. Cảnh sát nghỉ hưu của San Francisco, Scottie (Jimmy Stewart nhập vai), bị chứng chóng mặt hành hạ, được thuê để theo dõi Madeleine (do Kim Novak đóng), một người phụ nữ bị ám ảnh bởi cái chết. Việc cô ấy tự tử khiến Scottie suy sụp, nhưng sau đó anh gặp Judy, một cô gái trông rất giống Madeleine, cũng do Novak thủ vai. Scottie bị ám ảnh, biến Judy thành người tình quá cố của mình, dẫn đến một bước ngoặt đen tối. Mặc dù ban đầu không thành công về mặt thương mại, “Vertigo” vẫn rất được yêu thích trong lòng công chúng.
“Psycho” được xem như một bộ phim nổi tiếng và có ảnh hưởng nhất của Hitchcock. Phim kinh dị đem trắng này chứa đầy những yếu tố mang tính biểu tượng: bản nhạc dây kích động của Bernard Herrmann, Bates Motel hoang vắng, cảnh giết người tàn bạo trong phòng tắm và vai diễn Norman Bates khó quên của ngôi sao Anthony Perkins. Việc thực hiện tỉ mỉ các cảnh bạo lực của Hitchcock mang đến cho phim chất lượng nghệ thuật đáng hoan nghênh. Bộ phim khéo léo thu hút người xem đến cả nạn nhân, Marion Crane (Janet Leigh nhập vai), và Norman đáng thương, rối loạn, nhân vật đầy nét ấn tượng, tạo nên sự nghiệp của Perkins.

Trong “Frenzy,” Hitchcock đẩy lùi giới hạn của thị hiếu công chúng, mang đến một bộ phim kinh dị thô sơ và hung hãn, lấy bối cảnh ở London. Câu chuyện kể về nhân vật của Jon Finch, một người đàn ông xui xẻo bị xác định nhầm là kẻ giết người hàng loạt, do Barry Foster thủ vai. Tác phẩm đáng chú ý vì những mô tả rõ ràng về bạo lực, như một cảnh giết người gây sốc kết hợp giữa siết cổ và cưỡng hiếp, tập trung vào những chi tiết gây khó chịu với góc nhìn lạnh lùng. Một cảnh hồi hộp nổi tiếng khác cho thấy kẻ giết người bẻ gãy ngón tay của nạn nhân để lấy bằng chứng từ một bao khoai tây, khiến khán giả vừa ghê tởm vừa mắc cười. “Frenzy” đánh dấu sự trở lại thành công của Hitchcock vào năm 1972.
Bản làm lại vào năm 1956 của Hitchcock cho bộ phim kinh dị Anh trước đó của ông, “The Man Who Knew Too Much,” có lẽ được biết đến nhiều nhất với màn trình diễn mang tính biểu tượng của Doris Day về “Que Sera, Sera” và một cảnh ám sát ngoạn mục tại Royal Albert Hall ở London. Mặc dù đáng chú ý, nhưng những người xem tìm kiếm các tác phẩm có sức ảnh hưởng của Hitchcock nên khám phá những bộ phim kinh điển khác có sẵn trên nhiều nền tảng phát trực tuyến khác nhau, như “Rebecca” (phim duy nhất của ông giành giải Oscars cho hạng mục Phim Hay Nhất vào năm 1941), “Notorious,” “The Wrong Man,” “Shadow of a Doubt,” “Strangers on a Train” và “North by Northwest.”
Bộ phim cuối cùng của Hitchcock, “Family Plot,” hoàn toàn trái ngược với “Frenzy” như một tác phẩm hài vui vẻ. “Family Plot” xoay quanh một nhà ngoại cảm giả (do Barbara Harris đóng) và bạn trai lái taxi của cô (Bruce Dern thủ vai) được thuê để tìm một người đàn ông bị cho làm con nuôi, sau đó trở thành người thừa kế tiềm năng. Cuộc tìm kiếm có vẻ vô hại này dẫn họ đến một cá nhân nguy hiểm (do William Devane đóng). Bộ phim đặc biệt thú vị vì diễn xuất tài tình và độc đáo của Barbara Harris, một nữ diễn viên tài năng nhưng sự nghiệp ở Hollywood của cô lại đáng tiếc lại ngắn ngủi. Karen Black cũng góp mặt trong một vai lập dị.
The post Alfred Hitchcock và những di sản về phim kinh dị vượt thời gian appeared first on Saigon Nhỏ.