
“Instant Family,” được ra mắt vào năm 2018, với sự tham gia của Mark Wahlberg và Rose Byrne, lấy cảm hứng rất nhiều từ những trải nghiệm thực tế của đạo diễn Sean Anders và vợ anh, Beth.
“Instant Family” là một bộ phim hài – chính kịch về một gia đình người Mỹ vào năm 2018. Phim kể về câu chuyện ấm lòng và thường hỗn loạn của một đôi vợ chồng quyết định đăng ký tìm con nuôi.
Với sự tham gia của Mark Wahlberg trong vai Pete và Rose Byrne trong vai Ellie, tác phẩm điện ảnh theo chân hành trình của họ từ những người mua nhà không con đến việc đột nhiên trở thành cha mẹ của ba anh chị em chỉ sau một đêm.
Câu chuyện bắt đầu với cảnh Pete và Ellie cảm thấy cuộc sống của họ trống rỗng và bỗng dưng khám phá ý tưởng nhận con nuôi. Họ tham dự một hội chợ về con nuôi, nơi cả hai bất ngờ kết nối với Lizzy (do Isabela Merced đóng), một cô bé 15 tuổi nổi loạn và không thích lệ thuộc ai. Họ sớm phát hiện ra Lizzy đi cùng hai em nhỏ: Juan nhút nhát và dễ gặp tai nạn (do Gustavo Escobar thủ vai) và Lita nhỏ bé nhưng đáng sợ (do Julianna Gamiz nhập vai). Mặc dù phải đối mặt với viễn cảnh khó khăn khi phải nuôi ba đứa trẻ có nhu cầu và tính cách khác nhau, Pete và Ellie vẫn quyết định nhận chức phụ huynh.
Sau đó, bộ phim đi sâu vào những thách thức hài hước và cảm xúc của “cha mẹ nuôi tức thời.” Gia đình Wagner phải đối mặt với hàng tá những cơn giận dữ, bùng nổ cảm xúc và những khoảnh khắc nghi ngờ về quyết định của mình, trong khi vẫn phải điều hướng hệ thống chăm sóc nuôi dưỡng phức tạp với sự hướng dẫn của hai nhân viên xã hội, Karen (do Octavia Spencer đóng) và Sharon (diễn xuất bởi Tig Notaro). Riêng Lizzy phải đấu tranh với lòng tin và lòng trung thành, bám víu vào hy vọng đoàn tụ với mẹ ruột của mình, người có quá khứ đầy rắc rối.
Điều khiến “Instant Family” đặc biệt gây được tiếng vang là vì phim được lấy cảm hứng từ những trải nghiệm thực tế của đồng biên kịch kiêm đạo diễn Sean Anders và vợ anh, Beth, những người nhận nuôi ba anh chị em từ các trung tâm nuôi dưỡng. Mối liên hệ cá nhân này mang đến sự trung thực chân thành cho bộ phim, thể hiện cả những khó khăn và niềm vui sâu sắc khi hình thành một gia đình không có huyết thống.
Bộ phim cân bằng giữa sự hài hước với việc khám phá chân thành những thách thức của việc nhận con nuôi, từ chấn thương tâm lý của trẻ em và nỗi lo lắng của cha mẹ cho đến sự hình thành dần dần của những mối quan hệ yêu thương sâu sắc.
Anders, người đồng viết kịch bản, thay đổi phong cách hài hước thông thường của mình để tạo nên một câu chuyện chân thành bắt nguồn từ hành trình nhận con nuôi của chính gia đình anh. Anders giải thích bộ phim được tạo dựng nhằm mục đích khắc họa những khó khăn và khía cạnh hài hước của quá trình nhận con nuôi, cuối cùng cho thấy những cá nhân khác biệt có thể hợp nhất thành một gia đình như thế nào. Anh hy vọng mọi người coi đó như một phương pháp bình thường để xây dựng một gia đình.
Nguồn cảm hứng cho “Instant Family” bắt đầu từ một câu chuyện thông thường mà Anders (41 tuổi) nói với vợ mình, Beth, 35 tuổi, về việc nhận nuôi một đứa trẻ năm tuổi. Từ đó, thúc đẩy Beth nghiên cứu về việc nhận nuôi, và cuối cùng là làm phim.

Anders chia sẻ một cách cởi mở về những giai đoạn đầu “đáng sợ” trong hành trình nhận con nuôi của họ, cùng với sự hài hước mà họ khám phá ra giữa những thách thức. Anh cảm thấy điều quan trọng là phải miêu tả sự chân thực này trong phim, một điều thường rất hiếm trong cách kể chuyện đương đại.
Trong khi phim phản ánh chặt chẽ câu chuyện cá nhân của họ, Anders cũng kết hợp những trải nghiệm từ những gia đình khác cũng chọn có con nuôi, đặc biệt những gia đình có con gái tuổi thiếu niên, để làm phong phú thêm cho câu chuyện. Bộ phim còn kết thúc bằng các bức ảnh thực của gia đình nhà Anders và những mái ấm nhận con nuôi khác, cho thấy cơ sở thực tế của nó.
“Instant Family” tỉ mỉ trình bày chi tiết các bước liên quan đến việc trở thành cha mẹ nuôi và giai đoạn chuyển đổi thường đầy biến động khi trẻ em được đưa đến một ngôi nhà mới. Anders xác nhận bộ phim là một mô tả “rất thực tế” về quá trình nhận nuôi con dựa trên kinh nghiệm của chính anh. Anh lưu ý đến hoàn cảnh đa dạng của những người trong các lớp học nhận con nuôi và nhóm hỗ trợ của họ, tất cả đều thống nhất bởi mong muốn chung: yêu thương và chăm sóc những đứa trẻ này và tạo nên một gia đình không hề có sự khác biệt nào cả.
Năm 2012, Anders và Beth nhận nuôi ba anh chị em: Johnny, Cha-Cha và Josh. Anders thừa nhận những tháng đầu tiên đặc biệt khó khăn khi có ba đứa trẻ vào nhà họ ở cùng một lúc.
Mặc dù gia đình Anders không nhận nuôi một bé gái tuổi thiếu niên ngoài đời thực, nhưng cuộc gặp gỡ của họ với một đứa trẻ như vậy trong quá trình nhận nuôi trở thành nguồn cảm hứng cho nhân vật Lizzy. Sau trải nghiệm đó, một nhân viên xã hội trao cho họ cơ hội nhận nuôi ba đứa trẻ khác, hiện là các con của họ. Anders nhấn mạnh mong muốn đưa một thiếu niên vào cốt truyện của bộ phim, khiến anh tiến hành nghiên cứu sâu rộng về các gia đình có con cái lớn lên trong sự chăm sóc của tình yêu thương không máu mủ ruột thịt để phát triển nhân vật Lizzy một cách chân thực. Mặc dù phim có tính chất công khai, Anders và Beth vẫn giữ được sự riêng tư về cuộc sống của con cái họ.
“Instant Family” hiện đang được chiếu trên Netflix và Paramount+ ở Hoa Kỳ.
The post Bộ phim ‘Instant Family’ dựa trên chuyện thật của đạo diễn appeared first on Saigon Nhỏ.