
Chuyện tình giữa Công Chúa Mako và Komuro Kei từng gây chấn động dư luận Nhật Bản vì vượt qua nhiều rào cản và định kiến. Từ mối tình sinh viên đến cuộc sống hôn nhân nơi đất khách, họ đã chọn con đường riêng, rời bỏ hoàng gia để xây dựng một tổ ấm bình dị.
10 năm đầy gian nan ấy – một câu chuyện tình yêu hiện đại giữa truyền thống cứng ngắc và khát vọng tự do.
Mối tình gian nan của công chúa Mako: từ kinh thành Tokyo đến góc bình yên ở New York. Ngày ấy, dưới hàng cây rợp bóng trong khuôn viên Đại học Quốc tế Christian (ICU) ở Tokyo, chàng trai có nụ cười hiền mang danh hiệu “Hoàng tử biển Shonan” đã chạm mắt một cô gái có ánh nhìn dịu dàng và kín đáo – chính là Mako, cháu gái Nhật hoàng, công chúa của triều đại hoa anh đào.
Từ cái nhìn đầu tiên đến câu chuyện đầu tiên, rồi những lần cùng nhau ngồi học, cùng ăn trưa, và cùng đi dưới mưa Tokyo… mối tình nhen nhóm ấy bắt đầu một cách bình thường – như mọi tình yêu tuổi trẻ – nhưng lại không hề bình thường, vì nàng là công chúa.
Năm 2017, lễ đính hôn được công bố, như một giấc mơ thành hiện thực. Nhưng đời thực không phải là truyện cổ tích. Chỉ ít tháng sau, sóng gió nổi lên. Mẹ của Kei – bà Komuro Kayo – bị cuốn vào tranh chấp tài chính với người tình cũ, khiến hình ảnh gia đình trở thành tiêu điểm chỉ trích. Công luận dậy sóng. Truyền thông bủa vây. Hoàng gia lặng lẽ hoãn lễ cưới, như một cách trì hoãn định mệnh.
Kei chọn rời Nhật, đến Mỹ du học ngành luật, trong khi Mako tiếp tục sống trong khuôn phép hoàng cung, chờ đợi và bảo vệ mối tình của mình bằng sự lặng lẽ. Ba năm xa cách, hai người vẫn giữ liên lạc. Mỗi kỳ nghỉ, Kei trở về Nhật âm thầm. Mỗi lần công khai, lại thêm một đợt truyền thông vùi dập.
Nhưng họ không bỏ cuộc.
Tháng Mười năm 2021, Mako từ bỏ tước vị, từ chối khoản hồi môn hàng triệu đô, và bước ra khỏi cung điện.
Không kiệu hoa, không nghi lễ, chỉ là chữ ký và ánh mắt kiên định. Cô trở thành “Komuro Mako” – một người vợ, một người di dân trẻ trên đất Mỹ.
Họ sống trong một căn hộ thuê tại Manhattan trong những năm đầu. Kei làm tại một văn phòng luật danh tiếng. Mako làm trợ lý nghiên cứu không lương cho Bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan (MET). Cả hai xuất hiện trên phố với áo khoác thường ngày, tay nắm tay, không vệ sĩ, không vương miện – chỉ có tình yêu là thứ còn nguyên vẹn.
Ba năm rưỡi sau, họ mua căn nhà đầu tiên – một kiến trúc gạch hai tầng cổ điển, rộng khoảng 90 mét vuông, nằm trong khu yên tĩnh phía bắc thành phố. Ngôi nhà không mới, nhưng bền vững. Không sang trọng, nhưng đủ ấm. Một mái nhà thật sự.
Hợp đồng mua bán đứng tên Kei. Khoản đặt cọc chỉ bằng một phần nhỏ giá trị ngôi nhà – cho thấy họ cũng như bao đôi vợ chồng trẻ khác, vay thế chấp, trả dần. Lãi suất cao, đời sống ở New York đắt đỏ, nhưng họ đã chọn con đường này – con đường của người bình thường, sống bằng sức lao động và tình yêu.
Và rồi, một tin vui không ồn ào nhưng đầy xúc động: Ngày 6 Tháng Năm 2025, Mako hạ sinh con trai đầu lòng. Không tuyên bố chính thức, không ánh đèn, nhưng trong những hình ảnh hiếm hoi bị chụp lén trên phố, có thể thấy mái tóc ngắn của Mako giờ khẽ rối hơn, ánh mắt dịu đi và tay bế một sinh linh bé nhỏ. Họ đã có một gia đình.
Còn bà Komuro Kayo – người từng là tâm điểm tranh cãi năm xưa – thì sao?
Ngay từ đầu, giữa bà và con dâu từng là công chúa ấy, có một khoảng cách khó lấp đầy. Không phải vì ghét bỏ, mà vì họ đến từ hai thế giới quá khác nhau. Một bên là người mẹ đơn thân từng chật vật nuôi con trong căn hộ thuê tại Yokohama, một bên là nàng công chúa lớn lên trong hoàng cung với mỗi bước đi đều theo nghi lễ. Họ gặp nhau, nhưng không dễ gần nhau.
Báo chí từng nói họ không mấy thân thiết. Không thấy ảnh chụp chung, không thấy lời khen nhau. Mako thì lễ phép, còn Kayo thì thận trọng. Nhưng rồi, khi Mako mang thai, bà Kayo sang Mỹ – lặng lẽ, không phô trương – mang theo hộp thức ăn tự nấu và bộ kimono truyền thống màu hồng nhạt cho đứa cháu đầu lòng.
Một cử chỉ nhỏ, nhưng là cả trời ấm.
Không ai biết giữa họ có yêu thương kiểu mẹ con như trong phim Nhật, nhưng chắc chắn đã có sự cảm thông và chấp nhận. Mối quan hệ không mặn nồng, nhưng đủ để bà biết con dâu mình đang sống vì tình yêu – và cháu bà là kết tinh từ điều ấy.
Cuối cùng, câu chuyện tình yêu của Komuro Kei và Mako không phải là cổ tích, mà là hiện thực – đầy gai góc nhưng cũng ngọt ngào. Họ đã đi một hành trình dài 10 năm, vượt qua mọi khủng hoảng, khoảng cách, dư luận và áp lực danh phận – để đến được một nơi gọi là “nhà.”
Mình ơi tôi gọi là nhà
Nhà ơi tôi gọi mình là nhà tôi
(Thơ Bùi Giáng)
Xin chúc mừng hai con người dũng cảm ấy – và cả đứa trẻ mới oe oe chào đời – đã chọn cách yêu và sống bằng trái tim, chứ không bằng danh phận. Có thể họ không có ngai vàng, nhưng họ có nhau. Và như thế, là đủ.
The post Câu chuyện tình của ‘chú Cuội Kei’ và ‘chị Hằng Mako’ appeared first on Saigon Nhỏ.