
Ngập lụt đang là điểm nghẽn của Hà Nội vốn được xem là thủ đô hiện đại của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, độc lập-tự do-hạnh phúc.
Ở Hà Nội, dù mưa đã tạnh nhưng nhiều tuyến phố vẫn ngập sâu, làm người ta nhớ tới câu hát: “Hà Nội mùa này phố cũng như sông…” Nhiều người mỉa mai rằng “Hà Nội không vội được đâu”. Ngập lụt thế này thì vội thế nào được.
Có người cho rằng người dân Hà Nội nên bán nhà để Nam tiến. Nhưng thành phố “Hồ Chứa Mưa” thì hơn gì “Hà Lội,” cũng ngập đâu thua gì ai. Mưa lớn ngập lớn, mưa nhỏ ngập nhỏ, không mưa cũng ngập. Ô la la, đúng là vận nước đang lên, không gì cản được.
Xây dựng, xây thật nhiều, đô thị hóa ồ ạt, xem đó là niềm tự hào hiện đại hóa. Giờ thì hiểu rõ chưa, hay vẫn còn mít đặc. Chung qui là do qui hoạch kém, cứ lấp hết ao hồ, không qui trách nhiệm cụ thể, không có bản đồ hệ thống thoát nước, chặt rừng phòng hộ… thì đến mưa phùn cũng ngập. Xây ngu, qui hoạch láo thì ngay cả Đà Lạt hay Phú Quốc còn ngập, nói gì cái vùng trũng như Hà Nội.
Từ nay mỗi nhà ở Hà Nội nên sắm một chiếc ghe để di chuyển vào mùa mưa. Khi những cái đầu đần thối làm lãnh đạo thì chuyện ngập là điều không tránh khỏi. Và đào tạo tiến sĩ cho lắm vào mà mỗi chuyện ngập không giải quyết được. Nói tới đây lại nhớ đến bà tiến sĩ “lu” dạo nào từng khuyên mỗi nhà nên có một cái lu để chống ngập. Một giải pháp tuyệt vời!
Người ta vẫn còn nhớ cách đây mấy năm, bà Phó Giáo sư Phan Thị Hồng Xuân, Trưởng khoa Đô Thị học Trường Đại học Khoa Học Xã Hội và Nhân Văn TPHCM, trong kỳ họp thứ 15 Hội Đồng Nhân Dân TPHCM khóa IX đã bất ngờ đưa ra đề xuất về sáng kiến mỗi nhà nên trang bị một lu nước để chống ngập.
Theo bà Xuân, người dân ở nông thôn thường trang bị các lu nước rất to để mỗi khi mưa xuống là hứng, vừa tích trữ được nước sinh hoạt, vừa giảm lượng nước trôi ra ngoài gây ngập úng. Đề xuất của bà Xuân đã khiến cả hội trường bật cười. Cười là vì cứ cho rằng nước thoát ra kênh, rạch, ao hồ gần hết, chỉ còn 1 phần 10 đọng trên mặt đất và giả sử một cái lu chứa được một m3 thì theo đề xuất của bà Phó Giáo sư Hồng Xuân, TPHCM cần 70 triệu cái lu để chứa 1 phần mười đó (khoảng 700 triệu m3), chưa nói là nếu mỗi cái lu chiếm diện tích một m2 thì TPHCM phải dành ra 70 triệu m2 làm chỗ đặt lu (gấp 10 lần diện tích quận 1).
Được biết sau biến cố quá lớn với bản thân, tiến sĩ “lu” Hồng Xuân đã xin phép nghỉ dài ngày. Chẳng biết bây giờ bà đã quay lại trường chưa, hay vẫn còn nghỉ dài dài?
Có người nói mỗi nhà ở Hà Nội nên có một chiếc xuồng để tiện di chuyển vào mùa mưa đã đành, mà chính quyền cũng nên làm mấy cái cầu tỏm để tiện cho dân “giải quyết”, vừa giải quyết vừa câu cá. Lại thêm một sáng kiến tuyệt vời, chính quyền nên khen thưởng!
Này thì diễn binh hoành tráng, này thì tự hào ngạo nghễ, hết A50 lại tới A80. Có ngon thì chờ lúc Hà Nội ngập lụt mà diễn binh cho nhân dân lác mắt. Mấy ông nhà giàu ngao ngán : Bỏ cả chục tỷ mua cái biệt thự mà phải sống trong ngập lụt, đi lại phải xắn áo xắn quần thì ngạo nghễ kiểu gì đây?
The post CHUYỆN ĐÔNG LÀO: Hà Nội mùa mưa appeared first on Saigon Nhỏ.
 
				 
					









