
1.
Chính quyền Việt Nam đặt mục tiêu biến đất nước thành quốc gia hùng cường vào năm 2045.
Nhiều người dân hoài nghi về điều này. Họ không tin chính quyền có thể thực hiện được mục tiêu đó vào năm 2045. Thậm chí đến năm 2085 cũng chưa chắc.
Hiện tại hàng triệu người dân trong nước vẫn còn phải lo cái ăn cái mặc, tương lai bấp bênh. Họ chỉ mong được cơm ngày 3 bữa ổn định, chứ chẳng dám mong điều gì cao xa đâu. Liệu lời hứa biến Việt Nam thành quốc gia hùng cường của Đảng có thành sự thật không, hay chỉ là những lời ba hoa che lấp những vết nứt ngày càng lớn trong xã hội Việt Nam?
Nhiều người có ngay câu trả lời: “Chỉ là ảo tưởng thôi. Chỉ cần nhìn việc chính quyền chuyển đổi xe xăng sang xe điện là đủ biết trình độ của cái nhà nước ‘của dân, do dân, vì dân’ như thế nào rồi.”
Một vị xem ra khá hiểu biết thì cho rằng Việt Nam chưa thể sớm trở thành quốc gia có thu nhập cao vì các lý do sau :
Một là, chất lượng nguồn nhân lực kém, ngay cả so với các nước trong khu vực như Thái Lan hay Malaysia… vốn đang kẹt trong bẫy thu nhập trung bình.
Hai là, thể chế, tư duy còn dùng dằng giữa kinh tế thị trường và kinh tế kế hoạch, bao cấp lỗi thời. Thực tế là tới giờ này Việt Nam vẫn chưa được thế giới công nhận là có nền kinh tế thị trường.
Ba là, nhiều nước như Nhật, Hàn, Đài Loan… biết dựa vào vốn, công nghệ, thị trường Mỹ để phát triển kinh tế thì Việt Nam vẫn còn ngập ngừng trong cách gắn kết với kinh tế, công nghệ Mỹ để phát triển… và nhiều lý do khác.
Chuyên gia kinh tế Ngô Trí Long nói thẳng: “để quốc gia thịnh vượng, hùng cường thì nhà nước cần phải phát huy vai trò đối với mục tiêu đó. Chính phủ cần tạo ra một hệ sinh thái giúp cộng đồng doanh nghiệp có thể phát triển mạnh mẽ. Cụ thể, phải tạo ra một thể chế kinh tế thị trường thực sự minh bạch, thực sự có lợi, thực sự an toàn cho các doanh nhân. Cần đẩy nhanh hoàn thiện, cải cách và nâng cao chất lượng thể chế cũng như thực thi pháp luật hiệu lực. Hiệu quả là điều kiện tiên quyết để thúc đẩy phát triển đất nước”.
Một vị nhún vai: “Bao năm qua thằng dân ăn bánh vẽ nhiều rồi. Giờ Đảng có hứa hẹn làm đất nước hùng cường thì dân cũng chẳng tin lắm đâu.”
Rồi vị này cười: “Chỉ còn Bạch Tuyết thôi. Hùng Cường chết lâu rồi”!
2.
Nhìn chung, đa số người dân xứ Đông Lào ủng hộ việc nhà nước cho dân mỗi người 100 ngàn đồng để “ăn Tết độc lập.”
100 ngàn đâu phải ít, dù chẳng nhiều nhặn gì. Vả lại, của cho ngu gì chê. 100 ngàn cũng mua được mấy chai nước tương hoặc mươi gói mì ăn liền Omachi.
Có người cho là việc này lạ. Rất lạ là đằng khác, bởi hồi nào tới giờ nhà nước có cho dân đồng nào đâu. Chỉ lấy và lấy.
Nhưng cũng có người cho rằng việc này bình thường thôi vì nhiều nước khác cũng tặng tiền cho dân vào những dịp gì đó. Vấn đề là nhiều người dân trách nhà nước ra chủ trương nhưng không tính tới những điểm bất cập gây phiền hà cho dân, khiến dân khó mà lĩnh được 100 ngàn về mua nước tương. Một vị tên Mạc Văn Trang than: “Hộ khẩu của tôi ở Hà Nội, nơi căn hộ tôi đã bán từ lâu và qua 3 nơi tạm trú rồi nhưng vẫn cứ phải ghi hộ khẩu ở đó. Chả lẽ tôi bay ra Hà Nội lĩnh 100 ngàn đồng.”
Ông Mạc Văn Trang cũng than rằng: “Bà xã tôi hộ khẩu ở quận 9 TPHCM, cũng đi mấy nơi ra Bắc vào Nam tạm trú rồi. Từ Nhà Bè về quận 9 nơi đăng ký hộ khẩu ngày xưa để lĩnh 100 ngàn đồng, phải đi, về bằng Grab hay taxi hết 500 ngàn đồng. Bà có gọi điện cho chị phụ trách việc này của Phường 9, hỏi, cho cháu lĩnh thay được không? Trả lời là phải trực tiếp đưa CCCD đến lĩnh!”
Hẳn rất nhiều người cũng có bức xúc như ông Mạc. Dẫu sao thì 100 ngàn đồng chẳng phải là cái gì quá to tát đề bàn nhiều. À, ngay sau khi nhà nước vừa cho dân mỗi người 100 ngàn thì có tin rằng Bộ Công Thương nói giá điện có thể tăng 2 – 5% trong năm nay nếu đưa khoản lỗ 45 ngàn tỷ đồng của EVN vào cơ cấu tính giá.
Hiện giá bán lẻ điện trong nước bình quân là 2,204 VND một KWh, chưa gồm VAT, sau lần tăng 4.8% ngày 10 Tháng Năm 2025. Người dân chẳng biết vì sao EVN lỗ, và có thực là lỗ không. Nhưng bảo sao thì nghe vậy.
The post CHUYỆN ĐÔNG LÀO: Hùng Cường đã chết! appeared first on Saigon Nhỏ.