
1.
Nhà ga T3 Tân Sơn Nhất có vốn đầu tư hơn 11 ngàn tỷ đồng, lại bị dột trong mưa. Nhà thầu nói: “Không phải dột.”
Cụ thể, trưa 24 Tháng Năm 2025 tại khu vực kiểm tra vé và băng chuyền hành lý của Vietnam Airlines ở nhà ga T3, hành khách bất ngờ vì nước chảy xuống từ các khe mái.
Đây là lần thứ hai nhà ga T3 bị dột nước, gây lo ngại về chất lượng công trình. Thế nhưng nhà thầu nói không phải dột như lần trước, mà là do mối nối của ống thoát nước bị hở gioăng nên nước thoát ra ngoài.
Người dân ngao ngán: Lần đầu dột, lần hai hở gioăng, nếu lần ba thì do cái gì? Mới khánh thành đã vậy, mấy năm nữa còn như thế nào? Công trình trọng điểm tầm cỡ quốc gia là thế này ư? Đỉnh cao trí tuệ là đây ư?
Về việc nhà thầu nói “không phải dột,” có vị mỉa mai rằng “dột là nhỏ từng giọt, còn chảy ồ ồ như vòi phòng tắm thì đúng là không phải dột!” Thiết nghĩ, thay vì nói “do hở gioăng.” nhà thầu nên nói những lời bóng bảy, “thuyết phục hơn”: “Sự cố này do biến đổi khí hậu, thời tiết cực đoan và sự nóng lên toàn cầu!”
Có người cho rằng nên thông cảm với nhà thầu, chỉ vì lo chạy đua chào mừng 50 năm “giải phóng” nên phải làm nhanh, làm ẩu chứ bản thân nhà thầu chẳng muốn thế đâu. Nghĩa là việc dột, việc hở gioăng thì cứ đổ cho 50 năm “giải phóng,” không phải do nhà thầu. Có ý kiến rất hay, đó là hôm nào nhà ga T3 bị dột hay bị hở gioăng thì cứ bảo cái đám diễu binh hôm 30 Tháng Tư tới đấy hứng nước mưa.
Nói đi nói lại, người dân cứ yên tâm về cái nhà ga tầm cỡ quốc gia này : Trời không mưa thì bảo đảm không dột. Tức là không bao giờ có chuyện dột vào mùa nắng!
2.
Cũng trưa 24 Tháng Năm 2025, một người đàn ông nghi ngáo đá cởi trần tham quan điện Thái Hòa, thuộc Đại Nội Huế.
Anh ta trèo qua hàng rào bảo vệ, ngồi lên ngai vàng đặt giữa chính điện, liên tục la hét rồi làm hư hại một phần của ngai vàng. Mãi sau anh ta mới bị bảo vệ phát hiện và khống chế, giao cho công an.
Làm bằng gỗ sơn son thếp vàng, ngai vàng được công nhận bảo vật quốc gia vào năm 2016. Trong 143 năm tồn tại của triều Nguyễn, 13 đời vua đã ngự tọa trên ngai vàng này.
Kẻ phá hoại là Hồ Văn Phương Tâm, 42 tuổi. Theo Luật Di Sản Văn hóa của Việt Nam, mọi hành vi xâm phạm, gây tổn hại bảo vật quốc gia đều bị nghiêm cấm. Qua việc ngai vàng bị phá hoại này, đủ biết cái sự nghiêm với bảo vật quốc gia ở Việt Nam là như thế nào.
Mọi người ai cũng ngỡ ngàng trước sự việc, không ngờ công tác bảo vệ lại tệ hạis đến như vậy. Có vị từng đi Đại Nội Huế, kể rằng ở một số khu vực có phòng thờ, nhân viên bảo vệ chỉ loanh quanh gần bàn thờ, mời du khách thắp hương và gợi ý đặt tiền cúng. Chẳng biết nhân viên bảo vệ ở đây có đề nghị du khách đặt tiền mệnh giá cao như các vị sư quốc doanh không.
Từ lúc mua vé đến lúc cởi áo ngồi lên ngai vàng, đập phá, chửi bới mất cả chục phút. Vậy mà cứ như chỗ không người. Nào là “bảo vật quốc gia,” nào là “ngai vàng duy nhất 143 năm triều Nguyễn”… song lại gần như chẳng được ai bảo vệ, ai thích phá thì phá. Cứ như trò đùa!
Được biết sau sự việc, Trung Tâm Bảo Vệ Di Tích Cố Đô Huế đã bổ sung các phương án an ninh chặt chẽ hơn, đặc biệt với các bảo vật quốc gia. Rõ là mất bò mới lo làm chuồng.
Rốt cuộc, chuyện gì cũng có thể xảy ra ở xứ Đông Lào, như chuyện cái nhà ga T3 “công trình trọng điểm tầm cỡ quốc gia” ở phi trường Tân Sơn Nhất, mới khai trương mà hết dột lại hở gioăng!
The post CHUYỆN ĐÔNG LÀO: Ngai vàng và cái nhà ga appeared first on Saigon Nhỏ.