Vietnam

Nghĩ gì về những lời phát biểu của Tổng Bí Thư Tô Lâm

Vào đầu năm 2025, Tổng Bí Thư Tô Lâm có những lời phát biểu hay những bài viết gây xôn xao dư luận quần chúng trong và ngoài nước. Ta hãy điểm qua những lời phát biểu này:

Trong cuộc gặp với các bô lão đảng viên, nguyên là cán bộ nhà nước, đại biểu trí thức, nhà khoa học, và văn nghệ sĩ thuộc các tỉnh thành phía Nam, ông Tô Lâm so sánh sự tăng trưởng kinh tế giữa Việt Nam và Trung Quốc: “Khi mở cửa (1989), Trung Quốc có tình trạng kinh tế tương đồng, thì giờ đây thu nhập hàng năm trên đầu người của họ lên tới $15,000, chúng ta chưa được $4,300.” Khi phát biểu như thế, phải chăng ông Tô Lâm thừa nhận vai trò lãnh đạo tăng trưởng kinh tế của đảng CSVN thua xa đảng CS Trung Quốc?

Cũng trong buổi gặp gỡ này ông Tô Lâm so sánh Saigon, thủ đô của VCCH, và Singapore trước và sau năm 1975: “Những năm 60, Sài Gòn – TPHCM là điểm sáng, Hòn Ngọc Viễn Đông, Singapore cũng không bằng, nhưng giờ đây tốc độ phát triển đã vượt rất xa.” Khi phát biểu như thế, phải chăng ông đã thừa nhận trong việc lãnh đạo phát triển kinh tế VNCH làm tốt hơn Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam?

advertisement

Trong phiên thảo luận bất thường lần thứ 9 của Quốc Hội vào ngày 15 Tháng Hai, Tổng Bí Thư Tô Lâm phát biểu: “Nhìn sang Singapore, xưa họ nói được sang Bệnh Viện Chợ Rẫy chữa bệnh là mơ ước. Năm mươi năm nhìn lại giờ mình lại mơ sang họ khám bệnh.” Khi phát biểu như thế, phải chăng ông xác nhận về mặt y tế trước năm 1975, VNCH tiên tiến hơn năm 2025?

Tại Diễn Đàn Quốc Gia Phát Triển Doanh Nghiệp Công Nghệ Số Việt Nam lần thứ VI vào ngày 15 Tháng Giêng 2025 tại Hà Nội, ông Tô Lâm cũng đã phát biểu: “Một đất nước với 100 triệu dân, với hàng ngàn kỹ sư tài năng lại chỉ làm những việc nấu ăn, dọn rác, canh gác cho các tập đoàn nước ngoài. Việt Nam là bãi rác công nghiệp của thế giới, vì trên 80% doanh nghiệp xuất cảng từ Việt Nam là của người nước ngoài, chúng ta chỉ đổ mồ hôi lắp ráp: lợi nhuận khổng lồ trong ngành xuất cảng Việt Nam đều rơi vào tay các tập đoàn ngoại quốc.” Khi phát biểu như thế, phải chăng ông chính thức thừa nhận một sự thật đau đớn rằng, người Việt tuy làm chủ đất nước, song thực tế chỉ là những kẻ làm thuê ăn công cho những hãng xưởng nước ngoài. Lợi nhuận khổng lồ của các hãng xưởng này thu vào đều rơi vào túi tư bản nước ngoài. Do đó, mức thu nhập của người dân Việt vẫn chưa được $4,300/năm và đất nước Việt Nam là bãi rác của công nghiệp nước ngoài.

Ông Tô Lâm cũng đã kể lại rằng, trong chuyến viếng thăm Mã Lai Á từ ngày 21 đến ngày 23 Tháng Mười Một, 2024, Thủ Tướng Mã Lai Á Anwar Ibrahim nói với ông rằng: “Nếu các ông tiếp tục chính sách lỗi thời, các ông không bao giờ đuổi kịp chúng tôi. Nếu các ông cải thiện, Việt Nam sẽ vượt chúng tôi rất nhanh, vì có gấp ba lần dân số và tài nguyên.” Khi nghe ông Anwar Ibrahim nói như thế, ông Lâm nghĩ gì về cái gọi là chính sách “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” của đảng CSVN hiện nay?

Trong bài viết vào ngày 17 Tháng Ba, 2025 có tựa để là “Phát triển kinh tế tư nhân – Đòn bẩy cho một Việt Nam thịnh vượng.” Sau khi đọc bài viết  này, có nhiều người nghĩ rằng ông Tô Lâm có thể là Gorbachev của Việt Nam và ông ta có ý định xóa bỏ thành trì cuối cùng của chủ nghỉa cộng sản ở Việt Nam.

Họ nghĩ như thế là vì theo lý thuyết Maxist thì một xã hội gồm 2 phần: Hạ tầng cơ sở (substructure) và thượng tầng kiến trúc (sperstructure). Cũng theo lý thuyết Maxist, kinh tế là hạ tầng cơ sở và chế độ chính trị là thượng tầng kiến trúc. Khi hạ tầng cơ sở là kinh tế thị trường, thì thượng tầng kiến trúc phải là chế độ tư bản. Khi hạ tầng cơ sở là kinh tế kế hoạch, thì thượng tầng kiến trúc phải là chế độ cộng sản. Khi hạ tầng kiến trúc là kinh tế kế hoạch thì mọi hoạt động kinh tế đều nằm trong tay chính quyền. Hoạt động kinh tế tư nhân không có chỗ đứng trong hạ tầng kiến trúc là kinh tế kế hoạch. Vì lẽ đó đã có nhiều người cho rằng khi viết “Phát triển kinh tế tư nhân – đòn bẩy cho một Việt Nam thịnh vượng,” ông Tô Lâm có ý định xóa bỏ thành trì cuối cùng của chủ nghĩa cộng sản ở Việt Nam. Một khi đã phá bỏ hạ tầng cơ sở là kinh tế kế hoạch thì thượng tầng kiến trúc là chế độ cộng sản, không còn lý do để tồn tại ở Việt Nam.

Mặt khác, Tổng Bí Thư Tô Lâm được nhiều người cho rằng là người hiểu biết rất sâu rộng về lịch sử thế giới, nên ông không thể không biết, khi thế chiến thứ II kết thúc vào năm 1945, đã có 3 quốc gia trên địa cầu bị chia cắt làm hai, một bên thuộc khối Tư Bản và một bên thuộc khối Cộng Sản là Đại Hàn, Đức, và Việt Nam. Cho tới nay đã có hai quốc gia thống nhất là Đức và Việt Nam và một quốc gia vẫn còn giữ nguyên tình trạng chia cắt là Đại Hàn.

Trước khi thống nhất Bắc Nam vào năm 1975, CHXHCNVN có hạ tầng cơ sở (HTCS) là kinh tế kế hoạch (KTKH) và thượng tầng kiến trúc (TTKT) là chế độ cộng sản toàn trị (CSTT). VNCH có HTCS là KTTT và TTKT là chế độ Dân Chủ Tự Do (DCTD). Vào thời gian trước khi thống nhất, mức thu nhập của người dân miền Bắc là $100/năm và mức thu nhập của người dân miền Nam là $300/năm. Tính trung bình mức thu nhập của một người dân Việt nói chung vào năm 1976 là $200/năm. Sau 50 năm đặt dưới sự lãnh đạo kinh tế của đảng CSVN, mức thu nhập của người dân VN vẫn chưa được $4,300/năm.

Sau khi thống nhất Đông và Tây vào năm 1989, Đức có HTCS là KTTT trường và TTKT là chế độ DCTD. Trước khi thống nhất, người dân Tây Đức có mức thu nhập $15,000/năm. Người dân Đông Đức có mức thu nhập là $5,000/năm. Mức thu nhập trung bình của một người dân Đức nói chung vào năm 1990 là $10,000/năm. Sau khi thống nhất, Đức có HTCS là KTTT và TTKT là chế độ DCTD, nên mức thu nhập của một người dân Đức hiện nay là $54,214/năm.

advertisement

Đại Hàn là quốc gia vẫn giữ nguyên tình trạng chia cắt từ năm 1945 đến nay. Trước khi chia cắt mức thu nhập hàng năm cùa người dân Đại Hàn nói chung vào khoảng 60-80 dollars/năm. Sau khi chia cắt Bắc Hàn có HTKT là KTKH và TTKT là chế độ cộng sản độc tài, nên mức thu nhập của người dân Bắc Hàn hiện nay là $1,217/năm. Trong khi đó Nam Hàn có HTCS là KTTT và TTKT chế độ DCTD, nên mức thu nhập của người dân Nam Hàn hiện nay là $36,024 dollars/năm.

Một câu hỏi được nêu ra ở đây là, nếu Tổng Bí Thư bắt buộc phải cứu xét mức thu nhập/năm của người dân ba quốc gia khác nhau trên đây, để tìm ra một chính sách kinh tế thích hợp có khả năng tăng nhanh mức thu nhập hàng năm cho người dân Việt, thì ông Tô Lâm phải chọn chính sách kinh tế của quốc gia nào?

Ngoài ra, nhiều người cũng tin rằng, ông Tô Lâm là người hiểu rõ nội tình ở Việt Nam hiện nay hơn ai hết, nên ông không thể không biết hai sự kiện thực tế quan trọng ở Việt Nam hiện nay.

Bệnh tham nhũng ở Việt Nam hiện nay là một bệnh nan y không còn thuốc chữa. Có thể nói mà không hề sợ sai lầm là 99% các viên chức trong chính quyền của Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (CHXHCNVN) từ trung ương tới địa phương đều tham nhũng. Có một điều đặc biệt là các viên chức tham nhũng lại đều là đảng viên thâm niên của đảng CSVN. Đốt đuốc đi tìm một viên chức liêm chính trong chính quyền CHXHCNVN khó hơn tìm một ngôi sao vào buổi sáng, cũng như một chiếc lá còn xanh tươi vào mùa thu.

Chế độ độc tài toàn trị của đảng CSVN sở dĩ chưa sụp đổ là vì có hai lực lượng võ trang hùng hậu chống đỡ:

-Lực lượng thứ nhất là Công An Nhân Dân với khẩu hiệu: “Còn đảng còn mình”. Khẩu hiệu này cho thấy lực lượng CAND hết lòng bảo vệ đảng CSVN, vì bảo vệ đảng CSVN là bảo chính bản thân họ. Hiện tại lực lượng CAND có tới 1,500,000 người và là một lực lượng võ trang đông đảo nhất để bảo vệ đảng và kìm kẹp nhân dân. Nước Đức có 83,000,000 dân song chỉ 300,000 cảnh sát. Việt Nam có 100,000,000 dân song có tới 1,500,000 công an. Nếu so sánh giữa Đức và Việt Nam ta thấy ở Đức cứ 276 người dân mới có một cảnh sát bảo vệ an ninh. Còn ở Việt Nam cứ 66 người dân thì có một công an kìm kẹp.

-Lực lượng thứ hai là Quân Đội Nhân Dân với tổng số binh sĩ trên dưới 1,000,000 người, với khẩu hiệu trung với đảng và hiếu với dân. Khẩu hiệu này cho thấy một khi cần phải có một sự chọn lựa giữa Đảng và Dân, thì QĐND sẽ ưu tiên chọn Đảng.

Ngoài hai yếu tố hữu hình nói trên còn 2 yếu tố vô hình khác đã giúp cho chế độ độc tài toàn trị của đảng CSVN tồn tại đến ngày nay là Hội Chứng Stockholm và Mô Hình Huxley.

-Hội chứng Stockholm: Thuật ngữ hội chứng Stockholm hay Stockholm Syndrome được dùng lần đầu tiên bởi Nils Bejerot, một nhà tâm lý học tội phạm người Thụy Điển, để mô tả phản ứng trái với lẽ thông thường của 4 con tin là nhân viên của ngân hàng Kreditbanken, trong một vụ cướp ngân hàng này vào Tháng Tám năm 1973 tại Stockholm Thụy Điển. Sau khi bị hai tên cướp ngân hàng bắt giữ làm con tin trong thời gian sáu ngày để chúng dùng làm điều kiện thương lượng với cảnh sát. Bốn con tin có thể bị giết nếu những đòi hỏi của hai tên cướp không được thỏa mãn. Sau sáu ngày bị bắt làm con tin và chung sống với hai tên cướp, khi được giải thoát, thay vì họ căm thù hai tên cướp, song họ lại tỏ ra có thiện cảm với chúng và khai báo những lời lẽ chống lại ngân hàng và cảnh sát. Hội chứng Stockholm đã giải mã lý do tại sao sau nửa thế kỷ nằm dưới ách thống trị hà khắc của đảng CSVN, song đại đa số người dân VN hiện nay, thay vì căm thù đảng CSVN, lại tỏ ra có thiện cảm với đảng này.

-Mô hình Huxley: Aldous Leonard Huxley (1894–1963) là nhà văn, triết gia, nổi tiếng người Anh. Trong cuộc đối thoại giữa John và Mustapha Mond trong chương 17 của cuốn tiểu thuyết “Brave New World” xuất bản vào năm 1932, Mustapha Mond đã nói với John rằng: “Chúng tôi muốn tiện nghi. Chúng tôi không cần Chúa, không cần thi ca, không cần hiểm nguy, không cần tự do. Chúng tôi chỉ cần được sống yên vui.” Sự hư cấu của Huxley vào năm 1932, nay đã trở thành hiện thực ở Việt Nam. Mô hình này giải mã lý do tại sao hiện nay đại đa số người Việt ở trong nước không cần đến những tự do tôn giáo, tự do tư tưởng, tự do bầu cử và ứng cử, tự do biểu tình, tự do lập hội… cái mà họ cần là một cuộc sống đầy đủ tiện nghi, no đủ và yên vui. Nói khác đi là, tinh thần đấu tranh cho tự do dân chủ và nhân quyền của đại đa số người dân Việt hiện nay không còn nữa. Họ sẵn sàng đánh đổi mọi thứ tự do để có được một cuộc sống bình an và no đủ.

Khi đọc bài viết “Phát triển kinh tế tư nhân – Đòn bẩy cho một Việt Nam thịnh vượng” của ông Tô Lâm, nhiều người cho rằng ông Lâm đang âm thầm làm một cuộc cách mạng màu cắt bỏ khúc ruột dư “Xã Hội Chủ Nghĩa” trong cái danh xưng “Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” để còn lại là “Cộng Hòa Việt Nam.” Để tránh các phe đối lập kết tội là phục hồi Việt Nam Cộng Hòa, ông Tô Lâm sẽ thể thay thế khúc ruột dư “Xã Hội Chủ Nghĩa” đã cắt bỏ bằng khúc ruột mới lành mạnh hơn là  “Nhân Dân” để thành một danh xưng mới là Cộng Hòa Nhân Dân Việt Nam (The People’s Republic of Vietnam).

Thật khó để có thể tin rằng điều mong muốn của nhiều người Việt này sẽ trở thành sự thật, vì trong đảng CSVN hiện nay có rất nhiều phe nhóm có những quyền lợi khác nhau. Những nhóm quyền lợi này không dễ gì chịu nhắm mắt ngồi yên để ông Tô Lâm tự tung tự tác. Nếu thật sự ông Tô Lâm muốn làm cuộc cách mạng màu này, ông không thể không lưu tâm tới hai khối võ trang là Bộ Công An và Bộ Quốc Phòng vì đây là những lực lượng võ trang có thể phá hỏng hay đảo chánh sự cải tổ của ông.

Từ trước đến nay, rất hiếm thấy các lãnh tụ cộng nhất quán giữa lời nói và việc làm. Tổng Bí Thư Tô Lâm, một cộng sản nòi, cũng không là ngoại lệ. Chúng ta cứ chờ xem.

The post Nghĩ gì về những lời phát biểu của Tổng Bí Thư Tô Lâm appeared first on Saigon Nhỏ.

 

Show More
Back to top button