
Mặc dù có vẻ kỳ lạ khi nhiều diễn viên nổi tiếng tránh xem phim của chính mình, nhưng lý do thường bắt nguồn từ việc tự phê bình, lo lắng về diễn xuất và mong muốn duy trì sự tập trung sáng tạo.
Đối với nhiều người, quá trình diễn xuất là một trải nghiệm mang tính cá nhân sâu sắc và biến đổi, nên việc xem sản phẩm hoàn tất, sau khi được chỉnh sửa, giống như một sự xâm phạm. Việc tạo ra một nhân vật là phần trọn vẹn nhất và kết quả cuối cùng thường được xem như một thực thể riêng biệt mà họ khó có thể kiểm soát. Quan điểm này được nhiều diễn viên hạng A đồng tình, cả những người giành được các giải thưởng cao quý nhất trong ngành.
Meryl Streep, một trong những diễn viên được vinh danh nhiều nhất mọi thời đại, là một ví dụ điển hình cho lối suy nghĩ này. Streep tuyên bố bà không bao giờ xem phim của mình quá một lần, ngay cả những vai diễn từng đoạt giải Oscars. Đối với Streep, diễn xuất là nhìn về phía trước và tập trung vào dự án tiếp theo, chứ không phải đắm chìm trong những tác phẩm cũ.
Tương tự, từ lâu, Johnny Depp lên tiếng về việc anh không thích xem phim của chính mình, nghĩ công việc của anh sẽ kết thúc sau khi quá trình quay phim hoàn tất. Deep cảm thấy việc xem lại diễn xuất của mình sẽ gây bất lợi, vì anh ấy muốn tách biệt khỏi sản phẩm hoàn tất.
Đối với các diễn viên khác, việc ngần ngại xem lại tác phẩm của họ bắt nguồn từ cảm giác tự phê bình sâu sắc. Javier Bardem, nam diễn viên từng đoạt giải Oscars với bộ phim “No Country for Old Men,” thừa nhận anh không thể chịu đựng được việc xem lại chính mình trên màn ảnh, tìm ra lỗi sai trong giọng nói, mũi và mắt của mình. Mức độ soi mói này dữ dội đến mức trở thành nguồn cội của sự lo lắng.
Reese Witherspoon từng nói việc xem lại phim của cô ấy sẽ khiến mình rơi vào “trạng thái tự ghét bản thân,” trong khi Megan Fox mô tả việc trải qua những cơn lo lắng khi nhìn thấy hình ảnh của cô trên màn ảnh. Cảm giác tự ti này là một điểm chung, như Jesse Eisenberg ví trải nghiệm này giống như việc xem lại những bức ảnh du lịch không mấy đẹp mắt.
Ngoài việc tự phê bình, một số diễn viên còn tránh xem lại tác phẩm của mình để bảo vệ quá trình sáng tạo. Ví dụ như Adam Driver ngừng xem lại diễn xuất của anh sau tập đầu tiên của bộ phim “Girls” trên HBO vì Driver nhận ra quá nhiều “lỗi” mà anh cảm thấy mình không thể sửa chữa. Đây là cảm giác chung của các diễn viên xuất thân từ sân khấu, nơi mỗi màn trình diễn đều độc đáo và phù du. Sự tồn tại vĩnh cửu của điện ảnh giống như một cái bẫy, khóa chặt những khiếm khuyết mãi mãi. Andrew Garfield cũng chia sẻ quan điểm này, giải thích rằng anh không muốn trở nên quá tự nhận thức, vì điều đó khiến Garfield kém cởi mở và tự nhiên hơn trong các màn trình diễn tiếp theo.
Các diễn viên nổi tiếng khác cũng có lý do tương tự cho việc tránh né xem phim. Julianne Moore, người từng đoạt giải Oscars khi đóng trong “Still Alice,” cho rằng quá trình tạo ra một nhân vật là phần bổ ích nhất, cô nói bản thân chưa bao giờ xem bất kỳ bộ phim nào của chính mình. Joaquin Phoenix thì chỉ xem một vài bộ phim của anh, nghĩ việc nhìn thấy anh ấy trên màn ảnh sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến công việc tương lai.
Ben Foster hiếm khi xem phim có anh đóng, thường cảm thấy thất vọng với cách các nhà làm phim và nhà sản xuất xử lý sản phẩm cuối cùng. Zac Efron cũng thừa nhận mình là một người “sợ sệt,” luôn tập trung vào mọi khuyết điểm trong diễn xuất của anh.
Ngay cả những diễn viên đảm nhận những vai diễn biểu tượng cũng ngần ngại xem lại các tác phẩm mà họ tham gia. Matthew Fox, ngôi sao của loạt phim ăn khách “Lost,” chưa từng xem một tập nào của loạt phim. Nữ diễn viên người Anh Billie Piper không chỉ tránh xem lại, mà còn ngăn cản những người thân yêu đến xem màn trình diễn của cô để khỏi bị chỉ trích.
Thói quen phổ biến này ở những diễn viên thành công cho thấy mối quan hệ của họ với nghề diễn rất riêng tư, thường vượt xa sản phẩm hoàn tất mà khán giả xem và tán dương.
The post Những tài tử nổi tiếng không thích xem phim có mình đóng appeared first on Saigon Nhỏ.