
Giữa lòng hoang mạc khô cằn của Queensland, nơi mà bụi đỏ thường quấn lấy gió và những cơn mưa chỉ còn là ký ức xa mù, có một ông đã tạo dựng nên một ốc đảo sắc màu và đầy lòng nhân ái. Người ấy là Willie Mar, một người nông dân khiêm tốn ở Winton, người mà cuộc đời trở thành biểu tượng thầm lặng của sự kiên trì, lòng tốt và cảm giác thuộc về nơi ấy.
Willie Mar sinh ra ở Trung Quốc vào năm 1909. Khi còn trẻ, ông đã rời quê hương đến Australia với khát vọng tìm kiếm công việc và cơ hội mới. Giống như nhiều người Trung Quốc di cư thời bấy giờ, ông phải đối mặt với rào cản ngôn ngữ, định kiến và phân biệt chủng tộc. Nhưng bằng nghị lực và sự kiên nhẫn, Willie dần tìm được cách xây dựng cuộc sống mới.
Vào những năm 1930, ông định cư tại Winton, một thị trấn nhỏ lấp lánh dưới ánh nắng chói chang. Tại đây, với ít ỏi công cụ và một máy bơm nước, Willie bắt đầu trồng rau trên một mảnh đất nhỏ ven bờ sông khô cạn.
Công việc nặng nhọc khiến cơ thể mệt mỏi – kéo nước, chăm sóc cây trồng qua những mùa hè nóng bỏng và những mùa đông đầy bụi đỏ – nhưng vườn rau của Willie vẫn tươi tốt, nơi mà ít ai có thể trồng trọt được. Những luống xà lách, cà chua, bắp cải và dưa hấu của ông trở thành nguồn sống cho cộng đồng. Trong thời kỳ chiến tranh thiếu thốn, khi thực phẩm tươi hiếm hoi, chiếc xe kéo rau của Willie trở thành hình ảnh quen thuộc và đáng quý trên các con phố Winton.
Theo thời gian, “Vườn của ông Mar” trở thành một phần trong câu chuyện của Winton. Người dân nhớ về ông, hình ảnh Willie thức dậy trước bình minh, chiếc nón rơm nhấp nhô giữa các luống rau, nụ cười hiền từ khi trao cho ai đó một bó hành hay một trái dưa hấu. Ông nổi tiếng với tấm lòng hào phóng – không bao giờ để một gia đình khó khăn phải đói. Trẻ con yêu mến ông; người lớn kính trọng ông.
Willie không chỉ trồng rau; ông trồng niềm tin, tình cảm và sự gắn bó. Người ta kể rằng ông thường nhường rau tốt nhất cho những gia đình có con nhỏ, và khi ai đó cần, ông sẵn sàng cho không mà không một lời than phiền. Vườn rau của Willie không chỉ là nguồn thực phẩm, mà còn là nơi gặp gỡ, trò chuyện và chia sẻ. Trong một thị trấn nhỏ, nơi mọi người hầu như quen biết nhau, Willie trở thành trung tâm của sự kết nối cộng đồng – một điểm tựa tinh thần, một hình ảnh của lòng kiên nhẫn và nhân hậu.
Bàn tay của Willie dần già đi, nhưng vẫn nhuốm đỏ đất, dấu vết của cả một đời lao động. Mỗi luống rau, mỗi trái dưa hấu là kết quả của nỗ lực bền bỉ, là minh chứng cho ý chí vượt lên khắc nghiệt của thiên nhiên. Khi ông qua đời vào năm 2007, ở tuổi gần 98, Winton thương tiếc một trong những người hùng thầm lặng của mình. Họ tổ chức những buổi lễ tưởng nhớ, kể lại câu chuyện về “Người trồng vườn giữa vùng cát bụi” và nhắc nhau về tấm gương nhân ái mà Willie để lại.
Ngày nay, tên tuổi của ông vẫn sống mãi trong “Vườn Di Sản Willie Mar,” một công trình tưởng niệm sống động dành cho người đã biến bụi đỏ thành sự sung túc và chứng minh rằng cảm giác thuộc về một nơi không phải là thứ bẩm sinh, mà là thứ bạn gieo trồng. Du khách đến đây có thể nhìn thấy những luống rau, hoa quả và cây cối xanh tươi, nhưng quan trọng hơn, họ cảm nhận được tinh thần của Willie, sự kiên cường, lòng tốt và sự hòa hợp giữa các nền văn hóa.
Câu chuyện về Willie Mar không chỉ là câu chuyện của một người trồng rau; đó là câu chuyện về hy vọng, về sự bền bỉ và về mối quan hệ giữa con người và đất đai. Trong vùng đất khắc nghiệt ấy, nơi mà nhiều người chỉ thấy bụi đỏ và nắng gắt, Willie đã dạy mọi người rằng cuộc sống có thể trổ sinh màu xanh nếu ta biết chăm sóc, kiên nhẫn và rộng lượng.
Ngày nay, Winton vẫn kể lại những câu chuyện về ông, về những buổi sáng sớm tinh mơ, khi ông lặng lẽ cắt rau, tưới nước và mỉm cười với những đứa trẻ chạy quanh vườn. Dù thời gian có trôi qua, hình ảnh Willie Mar, người đàn ông Trung Hoa với đôi tay đỏ đất và tấm lòng bao dung, vẫn là biểu tượng sống động của một cộng đồng biết trân trọng và gắn bó. Trong bụi đỏ của Queensland, một bàn tay xanh đã gieo mầm hy vọng, và mầm hy vọng đó tiếp tục lớn lên, dạy cho người ta bài học về sự kiên nhẫn, lòng nhân ái, và tình người không biên giới.
Willie Mar đã rời xa cõi đời, nhưng vườn rau và tinh thần của ông vẫn nở rộ, như một lời nhắc nhở rằng, trong bất kỳ nơi nào, ngay cả nơi khắc nghiệt nhất, nếu có lòng kiên trì và tình yêu thương, con người có thể biến cát bụi thành vườn hoa, và đơn giản chỉ là… trở thành một phần của thế giới, thuộc về nhau.
The post Willie Mar: Người trồng vườn Winton giữa vùng bụi đỏ appeared first on Saigon Nhỏ.


