
Một số người mới bắt đầu hâm mộ điện ảnh đôi khi cảm thấy khó hiểu khi một bộ phim kinh điển được làm lại. Liệu đó là bản làm lại, khởi động lại hay một tác phẩm hoàn toàn khác? Những thuật ngữ này, cùng với các phiên bản khác như “phần tiếp theo,” “phần tiếp theo của di sản” và “tái hiện,” trở nên ngày càng phổ biến – và gây nhầm lẫn – khi Hollywood tiếp tục khai thác các tài sản trí tuệ hiện có.
Từ bộ phim gần đây “Snow White” với sự tham gia của Rachel Zegler đến những phiên bản mới của “Fantastic Four” và “Harry Potter,” việc hiểu rõ thuật ngữ nói trên là yếu tố quan trọng để hiểu những gì bạn đang xem.
‘Làm lại’ so với ‘Khởi động lại’
Về bản chất, “làm lại” và “khởi động lại” đều hướng đến việc xem những bộ phim điện ảnh quen thuộc, nhưng theo những cách khác nhau. “Làm lại” là phiên bản mới của một bộ phim trước đó, cố tình sử dụng lại hầu hết các yếu tố chính: nhân vật, điểm mấu chốt của cốt truyện và chủ đề trung tâm. Đó là việc kể lại cùng một câu chuyện với dàn diễn viên mới và góc nhìn hiện đại.
Nhiều phiên bản của “A Star Is Born” (1937, 1954, 1976 và 2018) là một ví dụ hoàn hảo về phim làm lại. Mỗi tác phẩm đều kể cùng một câu chuyện bi thảm về một ngôi sao đang lên, làm lu mờ sự nghiệp của người thầy đang lụi tàn và gặp nhiều rắc rối của cô. Mặc dù bối cảnh và các chi tiết cụ thể có thay đổi, nhưng cốt truyện cốt lõi vẫn nhất quán. Điều tương tự cũng xảy ra với “King Kong” (2005) của Peter Jackson, bộ phim phần lớn kể lại câu chuyện của bản gốc năm 1933 về việc bắt giữ một con vượn khổng lồ và số phận bi thảm của nó. Trong một số trường hợp hiếm hoi, một bản làm lại gần như là một bản tái hiện từng cảnh quay, như phiên bản gây tranh cãi năm 1998 của Gus Van Sant với “Psycho,” một bộ phim tiếp nối tác phẩm gốc của Alfred Hitchcock với sự tận tâm tỉ mỉ, nhưng cũng có phần sai lệch.
Tuy nhiên, một bản làm lại không nhất thiết phải hoàn toàn y hệt bản gốc. Phiên bản “Scarface” năm 1983 với Al Pacino là một bản làm lại của bộ phim năm 1932. Mặc dù cả hai đều xoay quanh một kẻ nhập cư tàn nhẫn vươn lên nắm quyền trong thế giới ngầm tội phạm, bộ phim năm 1983 thay đổi tên, quốc tịch (từ Ý sang Cuba) và bối cảnh (từ Chicago sang Miami) của nhân vật chính. Tinh thần và cấu trúc câu chuyện được giữ nguyên, nhưng các chi tiết được cập nhật để phản ánh thời gian và địa điểm mới.
Mặt khác, một bản “khởi động lại” ít quan tâm đến việc kể lại một câu chuyện cụ thể mà tập trung vào việc làm mới một loạt phim. Nó sử dụng các nhân vật và khái niệm hiện có nhưng đưa câu chuyện theo một hướng mới, thường bỏ qua hoặc hoàn toàn xóa bỏ tính liên tục của các tác phẩm trước. Mục tiêu chính của một bản “khởi động lại” là làm mới thương hiệu và xây dựng nền tảng cho một loạt phim mới.
Cách tiếp cận này phổ biến nhất với các tác phẩm truyện tranh. Bộ phim “The Amazing Spider-Man” năm 2012, với sự tham gia của Andrew Garfield, không phải “bản làm lại” của bộ phim năm 2002 do Sam Raimi đạo diễn và Tobey Maguire vào vai chính, mà nó là một bản “khởi động lại” phim về Spider-Man. Phim kể một câu chuyện khởi nguồn mới, giới thiệu những nhân vật phản diện và cốt truyện khác biệt, mở đường cho một loạt phim mới. Thương hiệu này sau đó được “khởi động lại” với diễn viên Tom Holland trong “Spider-Man: Homecoming” (2017), qua một cách tiếp cận hoàn toàn khác biệt.
Các hãng phim dựa vào việc “khởi động lại” vì lợi thế kinh tế và nhận diện thương hiệu. Trong khi một phần tiếp theo, chẳng hạn như “Spider-Man 4” đang trong quá trình quay phim, sẽ phải đối mặt với kinh phí phình to và thù lao cho diễn viên, thì việc “khởi động lại” cho phép các hãng phim bắt đầu lại từ đầu với dàn diễn viên và nhân viên làm phim mới, ít tốn kém. Chiến lược này thổi luồng sinh khí chưa từng thấy trước đây vào một thương hiệu, như với “Rise of the Planet of the Apes” (2011), tác phẩm “khởi động lại” loạt phim khoa học viễn tưởng và tạo ra một bộ ba phim mới và đầy thành công.
Các phân loại khác: ‘Phần tiếp theo’, ‘Phần tiếp theo kế thừa’ và ‘Tái hiện’
Ranh giới giữa “khởi động lại,” “làm lại” và “phần tiếp theo” càng trở nên mờ nhạt.
Một “phần tiếp theo” kể về câu chuyện tiếp nối trực tiếp cốt truyện của một bộ phim trước, thường với cùng các nhân vật và diễn viên. Hãy nghĩ đến những bộ phim có số trong tiêu đề, chẳng hạn như “22 Jump Street” hoặc “Ocean’s Thirteen.”
Một “phần tiếp theo kế thừa” còn được gọi là phần “khởi động lại phần tiếp theo” – là một tác phẩm độc đáo. Phần này được ra mắt muộn, thừa nhận các sự kiện và nhân vật của bộ phim gốc nhưng chuyển trọng tâm sang một thế hệ nhân vật mới. Một ví dụ điển hình như “Top Gun: Maverick” (2022). Mặc dù nhân vật của Tom Cruise giữ vai trò trung tâm của bộ phim, nhưng cốt truyện chủ yếu xoay quanh việc giới thiệu dàn phi công mới, cho phép loạt phim tiếp tục phát triển sau khi ngôi sao gốc qua đời.
“Creed” (2015) là một ví dụ tuyệt vời khác. Đó không phải “Rocky VII,” mà là một loạt phim mới xoay quanh Adonis Creed, con trai của Apollo, đối thủ của Rocky. Rocky Balboa (do Sylvester Stallone thủ vai) là một nhân vật phụ đóng vai trò làm cầu nối với loạt phim cũ, nhưng tương lai của loạt phim này thuộc về Adonis.
Thuật ngữ “tái hiện” thường được dùng thay thế cho “làm lại,” nhưng cũng có thể ám chỉ một sự thay đổi mạnh mẽ hơn. Thuật ngữ này thường được áp dụng khi một bộ phim chỉ lấy một chủ đề hoặc tiền đề trung tâm từ nguồn tư liệu gốc. Disney sử dụng thuật ngữ này cho các phiên bản làm mới của những bộ phim hoạt hình kinh điển như “The Lion King” (2019), kể lại câu chuyện mà nhiều khán giả quen thuộc nhưng bằng một phương tiện hình ảnh khác. Đây cũng là thuật ngữ mà Amazon sử dụng cho bộ phim “Road House.” Mặc dù có cùng tên và tiền đề tương tự – một vệ sĩ tên Dalton trong một quán bar – nhưng phim mới có những thay đổi đáng kể, chuyển bối cảnh từ một quán ăn ven đường ở Missouri sang Florida Keys và mang đến cho Dalton một câu chuyện mới với tư cách là một cựu võ sĩ của Ultimate Fighting Championship. Những thay đổi này đủ lớn để phân biệt nó với một bản làm lại đơn giản.
Cuối cùng, những thuật ngữ trong ngành này thường quan trọng đối với các giám đốc điều hành hãng phim đang cố gắng tiếp thị một bộ phim hơn là đối với khán giả. Cho dù phim mới thuộc phiên bản nào, thì phán quyết cuối cùng đối với người xem phim luôn giống nhau: nó có xứng đáng được làm lại hay tiếp tục câu chuyện trước đó không?
(Theo Mentalfloss)
The post So sánh ‘làm lại’ với ‘khởi động lại’ trong điện ảnh appeared first on Saigon Nhỏ.

