Bình LuậnChính TrịCộng ĐồngGia ĐìnhVăn Hóa

Kỳ thị hay không, một phần tại chính mình

Phạm Phú Nam, San Jose (June 5, 2020)

Trước khi quý vị và các bạn xa gần trên facebook đọc bài viết này, xin vui lòng thông cảm cho một vài ý tưởng chủ quan không tránh né được.

Hôm nay tôi xin mời quý vị và các bạn xem một số tấm hình mà tôi có, trong đó có hình lễ nhậm chức của Tân Phó Đề Đốc Nguyễn Từ Huấn, chụp chung với 2 vị tướng gốc Việt khác là Chuẩn Tướng Flora Châu Lập Thể và Thiếu Tướng Lương Xuân Việt. Xin nhớ xem phần description của từng tấm hình.

advertisement

Nhìn tấm hình 3 vị tướng gốc Việt, có bao giờ quý vị tự hỏi, trong hơn 30 năm quân ngũ, 3 vị tướng này có trải qua sự kỳ thị nào không? Chắc chắn là có, tôi tin chắc như vậy. Quân lực Hoa Kỳ có hơn 1.3 triệu người, trong đó có đủ mọi sắc dân, đủ mọi mầu da, đủ mọi thành phần Anh ngữ ESL, làm sao không có kỳ thị? Ba vị tướng gốc Việt của chúng ta nếu không có thực tài và không có bản lãnh với “nội lực thâm hậu” thì làm sao vượt qua được những yếu kém tự nhiên- ngôn ngữ chưa chuẩn giọng, vóc dáng nhỏ thó, và thật cô thế trong một đội ngũ người da trắng là đa số.

Một hình ảnh khác là ông thẩm phán liên bang Phan Quang Tuệ. Tại sao và vì lý do nào ông được bổ nhiệm vào chức thẩm phán Liên Bang Immigartion Judge? “Vì tôi nộp đơn xin làm Judge”, ông trả lời. “Nếu không tự nộp đơn ứng tuyển thì ai biết mà cho cơ hội”, ông kể tiếp như vậy. Và thẩm phán Phan Quang Tuệ cùng với một số thẩm phán khác như Thắng Nguyễn Barrette, Jacqueline Dương ở trong vùng Bắc Cali, mỗi ngày trong nhiều năm qua, mỗi khi bước ra pháp đình thì tất cả mọi người phải đứng dậy nghiêm chỉnh đón chào. Ba vị Honorable Judges trên có từng trải qua một vài chuyện kỳ thị nào không? Tôi tin là có.

Thêm một hình của Cảnh Sát Trưởng thành phố Sunnyvale Phan Ngô. Làm cảnh sát thì dễ nhưng lên đến chức cảnh sát trưởng không dễ, vì cả nước Mỹ chỉ mới có một cảnh sát trưởng gốc Việt. Cảnh sát hay bị tội kỳ thị, còn cảnh sát trưởng gốc Việt Phan Ngô có bị kỳ thị không?

Làm gì mà không có kỳ thị ở đất nước đa chủng tộc này. Nhưng làm thế nào mà một anh hay một chị Mỹ trắng, dù có cao lớn, đẹp đẽ, thơm tho, lịch sự, sang trọng, quý phái hay một anh Mỹ gớm ghiếc thô lỗ thích gây sự nào có đủ sức mạnh và bản lãnh để kỳ thị một anh da vàng nhỏ thó nhưng làm việc thì chăm chỉ, lại chịu khó học hỏi, biết lễ phép nhưng không hèn, nói lời nhún nhường nhưng không khiếp hãi, và nhất là không mặc cảm tự ái để có những hành vi thấp kém tự ti đầy người.

Tôi chỉ thấy toàn chuyện những ông boss Mỹ Trắng luôn luôn bày tỏ sự tín nhiệm ưa thích những thuộc cấp gốc Việt vì đa số người Việt đều có chung một đặc điểm, “Nói YES rất nhanh, rất hiếm khi nói NO, chưa biết có làm nổi không mà cũng cứ nhận, khi làm thì overtime bao nhiêu cũng làm, và nếu có anh Mỹ trắng nào lười làm ít thì anh Việt Nam đồng sự làm nhiều hơn mà không cãi cọi hơn thiệt, và dù biết rất ít ngôn từ Anh Ngữ để nói chuyện xã giao, nhưng biết cười trừ để hòa nhập”.

Các vị tướng Mỹ gốc Việt chứng minh điều đó. Các vị quan tòa gốc Việt mà tôi biết đã nói lên điều đó. Và tôi đã có cơ hội nói chuyện với biết bao anh chị em trong ngành hitech để biết kỳ thị vẫn có ở khắp mọi hãng sở nhưng rồi anh chị em nào cũng thành đạt, lương bổng cao, đời sống sung túc.

Ai dám kỳ thị ông tướng? Ai dám kỳ thị ông Tòa? Và ai có thể kỳ thị anh chị kỹ sư kể trên? Thật sự, có sự kỳ thị hay không cũng tùy vào tài năng, tư cách và tác phong xử sự của chúng ta. Quý vị nghĩ sao?

advertisement

Show More
Back to top button