
1.
Mấy hôm nay, cái tên Bích Hồng của đài SCTV bỗng vô cùng nổi tiếng.
Là vì cô này đã dám nói thẳng, nói thật, nói đúng lòng mình, không giấu diếm. Và vì nói thẳng, nói thật nên cô Bích Hồng bị cả ngàn tên bò đỏ xông vào cắn xé, chửi rủa. Đối với lũ bò đó, nói sự thật cũng là một cái tội. Tội gì ở đây khi mà trung tâm Sài Gòn bị biến thành thao trường quân sự? Để ăn mày quá khứ, chính quyền áp đặt hàng loạt lệnh cấm xe, đóng cửa quán xá. Họ tổ chức diễn binh, bắn pháo hoa, gây xáo trộn cuộc sống người dân.
Bích Hồng sai chỗ nào khi viết : “Với tư cách là người sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, xin phép không vui, không háo hức, miễn tự hào. Rất phiền”?
Cô ta không hề sai. Ngược lại, hoàn toàn đúng. Rất nhiều người sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn đều đứng về phía cô. Với họ, 30 Tháng Tư là ngày của Bên Thắng Cuộc chứ đâu phải của Bên Thua Cuộc để mà vui hay háo hức. Vui cái con khỉ, háo hức cái con khỉ, tự hào cái con khỉ. Phiền quá là phiền.
Vui gì mà vui khi “Đồng Khởi lên rồi, mất Tự Do”, nói thẳng, nói thật cũng không được phép.
Vui gì mà vui khi cái tên Sài Gòn sắp bị Bên Thắng Cuộc đặt cho một cái phường!
Và trong khi người Sài Gòn buộc phải vui trong nỗi bực bội vì đường phố Sài Gòn bị biến thành thao trường quân sự, thì người ta được biết chỉ trong 3 tháng đầu năm 2025, hơn 2.4 tỷ Mỹ kim kiều hối đã đổ về Sài Gòn. Chắc chắn rằng số tiền lớn này có sự đóng góp đáng kể của nhiều người từng tháo chạy khỏi Sài Gòn, thủ đô thân thương của Việt Nam Cộng Hòa, khi cộng quân tiến vào đây ngày 30 Tháng Tư 1975, cái ngày mà “triệu người vui, triệu người buồn.” Nghĩa là nếu không có cái ngày đó, lượng kiều hối đổ về Sài Gòn hôm nay hẳn sẽ không nhiều đến vậy.
Vậy kẻ thắng vui là phải rồi, ăn mừng là phải rồi. Đôla càng nhiều càng vui. Còn bên thua thì có gì mà vui, có gì mà ăn mừng. Không vui, không háo hức, miễn tự hào. Rất phiền!
2.
Việc Sài Gòn có thể bị chính quyền lấy đặt tên cho một phường đang gây bức xúc từ phía người dân.
Bởi Sài Gòn vốn là tên gọi một thành phố lớn của Á Châu mà giờ gọi là phường thì ai mà chẳng bức xúc. Với rất nhiều người sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, việc lấy tên Sài Gòn đặt cho một cái phường là một sự xúc phạm lịch sử, xúc phạm tiền nhân, những người đã khai sinh ra nó. Với họ, cái tên Sài Gòn đã ăn sâu trong tâm khảm. Họ luôn nhắc nhở người thân rằng khi được ai hỏi là người ở đâu thì hãy trả lời là người Sài Gòn, chứ đừng nói là người ở TPHCM. Và họ chỉ thích gọi ngắn gọn cái tên TPHCM là Thành Hồ.
Nhiều người dân Việt Nam, sinh ra hay không sinh ra ở Sài Gòn, đều cho rằng thà cứ để cái tên Sài Gòn sống trong lòng dân còn hơn lấy nó đặt cho một địa bàn nhỏ xíu. Làm như thế là đi ngược lại chủ trương hòa hợp, hòa giải dân tộc mà chính quyền luôn rêu rao, chỉ gây thêm thù hận.
Thiết nghĩ, chính quyền nên quan tâm tới bức xúc này của người dân nếu họ muốn chứng tỏ là của dân, do dân, vì dân.
Có một ý kiến rất hay là chính quyền hãy gọi lại TPHCM là Sài Gòn, và lấy tên TPHCM thay cho Hà Nội, vì ở đó có lăng HCM!
The post Chuyện đông Lào: ‘Miễn tự hào. Rất phiền!’ appeared first on Saigon Nhỏ.