Hôm 01/07, Tối cao Pháp viện đã gửi trở lại các tòa án cấp dưới những thách thức pháp lý đối với các luật ở Florida và Texas mà kiểm soát cách thức các nền tảng truyền thông xã hội kiểm duyệt nội dung, tuyên bố rằng các tòa án này đã không tiến hành phân tích thấu đáo hai vụ kiện.
Phán quyết đồng lòng của tòa án này do Thẩm phán Elena Kagan viết. Mặc dù phán quyết này có t lệ bỏ phiếu 9 phiếu thuận — 0 phiếu chống, nhưng không phải tất cả các thẩm phán đều đồng ý với lập luận ủng hộ phán quyết.
Đây là lần đầu tiên tòa án cao nhất của quốc gia này xem xét các luật tiểu bang coi các công ty truyền thông xã hội là “nhà cung cấp dịch vụ thông thường,” một tư cách có thể cho phép các tiểu bang áp đặt những quy định kiểu [công ty] tiện ích đối với các nền tảng và cấm họ phân biệt đối xử với người dùng dựa trên quan điểm chính trị.
Các nhà quan sát và nhà hoạt động cánh tả và cánh hữu vẫn đang theo dõi sát hai vụ kiện này.
Những gì bị đe dọa là quyền được tự do thể hiện bản thân trên trực tuyến của cá nhân người M và quyền của các nền tảng mạng xã hội trong việc đưa ra quyết định biên tập nội dung mà họ lưu trữ. Các quyền đối kháng này đều được Tu chính án thứ Nhất của Hiến Pháp Hoa K bảo vệ.
Đảng Cộng Hòa và những người bảo tồn truyền thống đã phẫn nộ khi các nền tảng phối hợp hành động để cấm Tổng thống Donald Trump hồi tháng 01/2021, chặn một bài báo của New York Post nói về chiếc máy điện toán xách tay của ông Hunter Biden mà có khả năng làm thay đổi cuộc bầu cử hồi năm 2020, và bịt miệng những ý kiến khác với xu thế chính về nguồn gốc của virus COVID-19, những phương pháp điều trị căn bệnh mà virus này gây ra, và các vaccine. Họ nói rằng các nền tảng mạng xã hội đã trở thành quảng trường thị trấn mới và rằng phát ngôn của người dùng được Hiến Pháp bảo vệ.
Mặt khác, Đảng Dân Chủ và những người theo chủ nghĩa tự do cho rằng các nền tảng này không đủ khả năng để loại bỏ cái gọi là phát ngôn thù hận và những thông tin được cho là sai lệch, mà họ cho là sẽ gây ra các vấn đề xã hội cấp bách.
Thách thức đối với luật của Florida là vụ Moody kiện NetChoice LLC; thách thức đối với luật của Texas là vụ NetChoice LLC kiện Paxton. Hôm 26/2, các thẩm phán đã lắng nghe gần 4 giờ tranh luận bằng miệng.
Bản ý kiến của Pháp viện
Trong bản ý kiến của Tối cao Pháp viện, Thẩm phán Kagan lưu ý rằng năm 1997, Internet chỉ có 40 triệu người dùng, nhưng ngày nay chỉ riêng Facebook và YouTube mỗi nền tảng đã có hơn 2 t người dùng.
27 năm đó “đã mang đến sự thay đổi chóng mặt về cách mọi người giao tiếp, và kéo theo đó là một loạt các vấn đề về chính sách công cộng” vì các nền tảng truyền thông xã hội và các trang web khác “đã phát triển từ chỗ chưa từng có đến chỗ không thể tránh khỏi.”
“Chúng cấu trúc hóa cách chúng ta liên lạc với gia đình và bạn bè, cũng như với các doanh nghiệp, tổ chức dân sự, và chính phủ,” đồng thời tạo ra “những cơ hội tuyệt vời cùng những mối đe dọa chưa từng có trước đây.”
Tối cao Pháp viện có truyền thống tôn trọng quyền theo Tu chính án thứ Nhất của các nhà xuất bản và biên tập viên trong việc “định hình sự biểu đạt của các bên khác thành các sản phẩm phát ngôn được tuyển chọn của riêng họ,” và nguyên tắc này không thay đổi chỉ đơn thuần “vì việc biên soạn được tuyển chọn đó đã chuyển từ thế giới thực sang thế giới ảo.”
Bà viết rằng những nỗ lực của chính phủ nhằm kiểm soát quyền biểu đạt của bên thứ ba vẫn phải chịu sự xem xét lại của tòa án về việc tuân thủ Tu chính án thứ Nhất.
Bà viết rằng hai luật tiểu bang đang được xem xét này sẽ hạn chế khả năng quản lý nội dung người dùng của các nền tảng truyền thông xã hội và yêu cầu một nền tảng phải đưa ra lời giải thích riêng cho người dùng nếu nền tảng đó xóa hoặc thay đổi một bài đăng.
“Hôm nay, chúng tôi hủy bỏ cả hai phán quyết vì những lý do tách biệt khỏi các giá trị của Tu chính án thứ Nhất, bởi vì cả hai Tòa phúc thẩm đều không xem xét đúng đắn tính chất trực diện trong thách thức của NetChoice. Những tòa án này chủ yếu giải quyết những gì các bên đã tập trung vào,” Thẩm phán Kagan viết.
Trong luật Hiến Pháp, một thách thức trực diện là thách thức đối với một luật mà nguyên đơn lập luận rằng luật này luôn vi hiến. Điều này là khác với một thách thức đã có hiệu lực trong đó nguyên đơn lập luận rằng việc áp dụng cụ thể một đạo luật là vi hiến. Thách thức trực diện khó giành chiến thắng hơn thách thức đã có hiệu lực.
Ở đây, lập luận của các bên chủ yếu tập trung vào nguồn cấp dữ liệu được tuyển chọn của các nền tảng truyền thông xã hội lớn nhất, như thể mỗi vụ kiện trình bày một thách thức đã có hiệu lực do một nền tảng đưa ra để phản đối việc mất quyền kiểm soát nội dung trong nguồn cấp tin tức của họ, nhưng các lập luận “cho thấy luật có thể áp dụng với, và ảnh hưởng khác nhau đến, các loại trang web và ứng dụng khác,” bà viết.
Trong một thách thức trực diện “điều đó có thể quan trọng, ngay cả khi thách thức được đưa ra dựa theo Tu chính án thứ Nhất.” Bà viết rằng trong trường hợp như vậy, câu hỏi đặt ra là liệu những cách áp dụng vi hiến của một luật có quan trọng hay không khi so sánh với những cách áp dụng hợp hiến của luật đó.
“Để đưa ra phán quyết đó, một tòa án phải xác định toàn bộ các trường hợp áp dụng của một luật, đánh giá cái nào hợp hiến và cái nào không, và so sánh cái này với cái kia.”
“Cả hai tòa án đều không hoàn thành đòi hỏi cần thiết đó,” Thẩm phán Kagan viết.
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
CHUYÊN ĐỀ
Ông Matthew Vadum là một ký giả điều tra từng đạt giải thưởng và là một chuyên gia được công nhận về hoạt động của cánh tả.
Read More@Epoch Times Tiếng Việt