
Khoảnh khắc chân bạn chạm vào cát, gió đổi hướng, và mùi muối xộc vào phổi. Vai bạn chùng xuống. Hơi thở chậm lại. Màu xanh bất tận mở ra trước mắt bạn và đột nhiên, mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn. Đó không chỉ là cảm xúc thơ ca. Đó là sinh học. Đó là khoa học thần kinh. Đó là sự tiến hóa.
Điều gì đó ở đại dương mang lại cảm giác khác biệt. Ngày càng có nhiều nghiên cứu cho thấy việc sống gần biển, hoặc chỉ cần thường xuyên đến biển, có thể ảnh hưởng sâu sắc đến não bộ, tâm trạng và cảm giác hạnh phúc của chúng ta.
Và không chỉ có ánh nắng và sóng biển – mặc dù điều đó chắc chắn có ích. Đó là những gì nước tác động đến hệ thần kinh, sự chú ý và cả nhận thức về thời gian.
Một nghiên cứu được công bố trên tạp chí Health & Place cho thấy những người sống gần bờ biển có sức khỏe tinh thần tốt hơn đáng kể so với những người sống xa bờ biển – ngay cả khi điều chỉnh theo thu nhập, trình độ học vấn và sức khỏe thể chất.
Theo các nhà nghiên cứu, việc gần gũi với “không gian xanh” – những khu vực mà nước chiếm ưu thế – đóng vai trò như một vùng đệm chống lại căng thẳng.
Và nếu bạn đã từng nhìn chằm chằm vào biển và cảm thấy những vấn đề của mình vơi đi một chút, bạn đã biết điều này là đúng.
Sự kích thích quá mức ảnh hưởng đến khả năng suy nghĩ rõ ràng của chúng ta. Khi bạn sống trong một dòng tiếng ồn liên tục – thông báo, giao thông, màn hình – não bộ của bạn sẽ chuyển sang chế độ sinh tồn cấp thấp. Bạn bắt đầu quét, phản ứng, nhảy từ việc này sang việc khác. Sự chú ý của bạn bị đứt gãy. Cortisol tăng dần. Bạn quen với điều đó, nhưng điều đó không có nghĩa là nó không làm xói mòn sự bình yên của bạn.
Có một thuật ngữ gọi là “sự mê hoặc nhẹ nhàng” mà các nhà nghiên cứu sử dụng để mô tả tác động của thiên nhiên lên sự chú ý. Nó trái ngược với sự tập trung cao độ mà hầu hết các tác vụ kỹ thuật số đòi hỏi.
Đại dương là một ví dụ hoàn hảo. Nó giữ cho ánh mắt của bạn không bị thúc ép. Nó để cho suy nghĩ của bạn trôi dạt, lắng đọng và thở.
Điều này không chỉ mang lại sự bình tĩnh. Nó còn mang tính phục hồi.
Như nhà thần kinh học Michael Merzenich lưu ý, bộ não liên tục tự kết nối lại dựa trên thông tin đầu vào. Và nếu thông tin đầu vào đó hỗn loạn, tâm trí bạn sẽ thích nghi với sự hỗn loạn đó.
Nhưng khi thông tin đầu vào nhịp nhàng, lan tỏa và hữu cơ – như sóng vỗ bờ – bộ não của bạn bắt đầu hiệu chỉnh lại. Bạn trở lại với tần số chậm hơn. Bạn trở về với chính mình.
Có lý do tại sao rất nhiều truyền thống tâm linh lại đặt nước làm trung tâm hình ảnh của họ. Trong Phật giáo, nước thường được dùng như một ẩn dụ cho cả vô thường lẫn sự trong sáng. Nó phản chiếu mà không níu giữ. Nó chuyển động mà không kháng cự.
Một trong những bài học gây ấn tượng nhất khi nghiên cứu triết học Phật giáo là hầu hết đau khổ của chúng ta không đến từ nỗi đau – mà từ sự bám víu. Chúng ta bám víu vào những ý tưởng, con người, bản sắc, dòng thời gian. Và chúng ta càng bám víu chặt chẽ, chúng ta càng đấu tranh.
Đại dương dạy điều ngược lại. Nó nói: hãy buông bỏ. Rộng lớn. Hãy rung động.
Những con sóng không hề đấu tranh để giữ hình dạng của nó. Cơn sóng dâng lên, hạ xuống, biến mất. Và cứ tiếp tục đến.
Có một điều gì đó vô cùng chữa lành khi ở gần một thứ luôn thay đổi, nhưng không bao giờ mất đi. Điều này giúp ta nhớ rằng cảm xúc cũng vận động theo cách này. Các mùa trong cuộc sống cũng vậy. Những khoảnh khắc bối rối và sáng suốt cũng vậy. Khi đã thấu hiểu được điều này, tâm hồn ta không còn quá lệ thuộc và bị ảnh hưởng.
Bên cạnh triết lý và tâm lý, việc sống gần biển hoặc dành thời gian thường xuyên ở đó còn có những lợi ích rất thực tế, có thể đo lường được.
Đầu tiên, âm thanh của sóng biển kích hoạt hệ thần kinh phó giao cảm, bộ phận chịu trách nhiệm cho sự nghỉ ngơi và phục hồi. Đây không chỉ là sự thư giãn mà còn là sự điều chỉnh sinh lý. Nó làm giảm nhịp tim, giảm căng cơ và thúc đẩy tiêu hóa.
Sau đó là không khí. Không khí biển chứa nhiều ion âm, một số nghiên cứu cho thấy có thể làm tăng mức serotonin và cải thiện tâm trạng cũng như năng lượng.
Kết hợp điều đó với vitamin D tự nhiên từ việc tiếp xúc với ánh nắng mặt trời, bạn sẽ có một hỗn hợp sức khỏe tinh thần không cần kê đơn.
Và đừng quên vận động. Khi sống gần bờ biển, bạn sẽ đi bộ nhiều hơn. Bơi lội nhiều hơn. Hít thở sâu hơn. Tất cả những điều này tác động đến sức khỏe thể chất và tinh thần của bạn theo những cách vượt xa cả thẩm mỹ.
Hãy cùng giải quyết điều hiển nhiên: không phải ai cũng đủ khả năng chuyển đến sống ở vùng ven biển. Và không phải ai cũng muốn. Nhưng bài học rút ra ở đây không phải là “xách ba lô lên và đi sống ở một thị trấn ven biển.” Mà là hãy đến gần nước hơn, bất cứ nơi nào và bằng bất cứ cách nào bạn có thể.
Nếu bạn sống ở thành phố, hãy tìm hồ, sông, hoặc thậm chí là đài phun nước gần nhất. Dành thời gian ở đó – không lướt web, không lên kế hoạch – chỉ cần hiện hữu. Hãy để hệ thần kinh của bạn ghi nhớ một nhịp điệu tự nhiên.
Và nếu không thể, hãy sử dụng âm thanh. Bản ghi âm đại dương, bộ lọc ánh sáng xanh, thậm chí cả hình ảnh – tất cả đều có thể tạo ra những khoảnh khắc phục hồi ngắn ngủi mà hữu ích.
(theo Hack Spirit)
The post Não yêu đại dương appeared first on Saigon Nhỏ.